Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2019

NGÔI NHÀ FACEBOOK - Kết nối & sẻ chia

Hình ảnh
     Mỗi chúng ta, ai cũng mong ước sau này mình sẽ có một ngôi nhà cho riêng mình. Có thể ước mơ đó còn xa vời với nhiều người dù trẻ, dù già. Nhưng cũng có lẽ rất nhiều người trong số vừa nhắc trên hiện tại cũng đang sở hữu một ngôi nhà cho riêng mình, đó là NGÔI NHÀ FACEBOOK. Sở dĩ gọi là nhà vì bất kỳ ngôi nhà nào cũng cần phải có tường, mà facebook thì luôn có tường (wall). gọi là nhà vì đây cũng là nơi để mọi người gặp gỡ, mời nhau đến thăm (view) rồi kết bạn, thậm chí là thân. Còn có những ngôi nhà chung (Group), nhà cộng đồng (Hội, fan...)      Với ngôi nhà này không có hàng xóm theo đúng nghĩa đen mà chỉ có những khách viếng thăm mà thôi. Có những ngôi nhà luôn mở rộng của đón khách đến thăm, thậm chí còn hào phóng kết bạn thêm cho đông vui, cũng có những ngôi nhà giới hạn người quen, thậm chí cũng có những ngôi nhà hoang (lập face rồi để đó, lâu lâu mới ghé xem tình hình như thế nào)      Khách đến thăm nếu thích thì cho 1 like, v...

CHÚ ƠI...GẠT CHÂN CHỐNG

Hình ảnh
Tác giả xì tin Chuyện chạy xe mà quên gạt tó (chân chống) đối với tôi trở nên như cơm bữa, mà cũng không hiểu sao tôi lại hay quên đến vậy. Cứ mỗi lần ra đường mà quên gạt chống xe, một là được người khác nhắc nhỡ, hai là để chiếc xe tự nhắc nhở bằng cách quệt vào một vật cản nào đó trên đường, và đôi khi bản thân đã phải hết hồn. Và từ đó, tôi học được một thói quên, đó là nhắc nhở ai đó cũng quên gác chống lên như mình khi đi đường. Đây là một cử chỉ không chỉ thể hiện tình cảm giữa người với người và còn là một nét đẹp của văn hóa giao thông Sài Gòn. Những người tham gia giao thông dù không quen biết nhưng khi thấy một ai đó quên gạt chống xe khi lưu thông, vội chạy lên ngang mặt để nhắc nhở rồi vượt qua, đôi khi người được nhắc chưa kịp quay lại cám ơn thì người kia đã chạy đi mất. Đêm qua trên đường về, lần đầu tiên tôi được một chú bé nhắc nhở "Chú ơi, gạt chân chống lên kìa", bỗng có một cái gì đó cảm động dâng lên. Chú bé được cha đón về sau giờ học thêm (tôi đoán vậ...