Văn khấn dành cho sinh viên ra trường



Than ôi!

Lũ chúng ta bỏ bao công sức, bốn năm trời dãi nắng dầm mưa

Ra sức “cày cuốc” trên ghế nhà trường

Lúc ở giảng đường, khi ra thao trường

Để mong có ngày tốt nghiệp

Ra trường sớm có việc làm, ổn định cuộc sống, xây dựng tương lai

Vậy mà …

Vừa nghe!

Có người về quê mà địa phương không tuyển (vì không có chỉ tiêu)

Có người phải bỏ tiền chạy trường, chạy chỗ

Lại nghe: có người làm hộ khẩu, để mong được ở lại thành phố mưu sinh

Thế mà!

Có tiền mà tìm chổ không ra

Hộ khẩu không xong, đành ngậm ngùi mất cơ hội

Còn tiền mất tật mang

Còn có kẻ, lăn lộn ngoài đường

Cả ngày đi xin việc

Gửi hồ sơ rồi bó gối ngồi chờ

Thế mới biết!

Vạn sự khởi đầu nan

Cái nghề cái nghiệp khó thay

Đáng buồn cho nghề cao quý trong tất cả các nghề

Mà phải lao đao, lận đận

Kiến thức trong tay

“Văn ôn - võ luyện”

Mong có ngày được thi thố

“Gõ đầu trẻ” - ươm mầm xanh

Nhưng “nhà nước” chưa cần

Đành “treo” bằng để đó

Có lẽ …

Lũ chúng ta sống chung giường chiếu hẹp

Giữa biển người lam lũ mưu sinh

Nên giữa thời gặp khó

Đành phải chịu thu mình chờ cơ hội

Nhưng cuộc đời không có con đường cụt

Vẫn tìm ra ánh sang cuối đường hầm

Chỉ mong “chân cứng đá mềm”

“gan không núng, chí không mòn”

Giữa lúc nhân tình thế thái đổi thay

Giữa lúc cuộc đời dậy song

Giữa muôn ngàn cuộc mưu sinh

Trong nỗi lo “cơm, áo, gạo tiền”

Chúng ta vẫn giữ tay chèo, đưa còn thuyền cuộc đời tiến về phía trước

Dẫu cánh buồm có rách! Dẫu mái chèo có vỡ tan

Cũng xin lòng ta vững dạ

Vượt qua thác ghềnh, cập bến tương lai

Mong một ngày mai

Cuộc đời tươi sang

Hỗi ôi! Hỗi ôi!

Có đau buồn, khổ lụy

Cũng chẳng giải quyết được chi

Hãy đứng lên đi

Nhìn về phía trước

Tự tin dấn bước

Tiến tới thành công

Mong ! các ngươi có thêm sức mạnh

Vượt qua cơn bão mưu sinh

Sống trọn nghĩa vẹn tình

Rồi ngày sau được như ý

Vậy nên!

Thương ai khấn vái mấy điều

Cho người được phúc, cho mình bằng an.

 


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Món quà xa xỉ

Bóc Phốt "Lòng Xào Dưa"